(Tamsugiadinh.vn) - Anh nói, mẹ nghiện lô đề, cờ bạc từ lâu. Bà chẳng chịu làm cho ăn, chăm chút cho gia đình. Có bao lăm tiền, bà đều đổ vào nụ cười vô dụng ấy. Đã phổ biến lần bố anh phải cắm sổ đỏ, bán xe, rồi đến bán nhà để trả nợ cho mẹ, nhưng đâu vẫn vào đó.
Kính thưa các anh chị! Mấy hôm nay, câu chuyện về một nam ca sĩ nổi tiếng lên mạng “tố” mẹ ruột lợi dụng tên tuổi của con để mượn tiền khắp nơi làm tôi cứ suy nghĩ mãi. Có lẽ, tôi cũng hiểu được một phần nào đó cảm giác đớn đau mà anh ấy đang phải gánh chịu. Nam ca sĩ ấy vì bất đắc dĩ mới phải làm chuyện mà nhiều người cho là bất hiếu.
Các bạn thân, tôi hiện nay cũng đang rất thất vọng và có cảm giác mình bị đẩy tham gia chân tường mà không tìm được lối ra. Và người khiến cho tôi sống dở chết dở như bây chừ là mẹ chồng tương lai của bản thân mình.
Thật xót xa, bà cũng là “con nghiện” cờ bạc giống như mẹ nam ca sĩ kia. Mấy hôm nay, đầu óc tôi như muốn nổ tung khi nghĩ về những rắc rối mà bản thân đang gặp mặt phải. Và vì mua mãi không được lối ra, nên tôi viết thư này, rất mong chiếm được lời nhắn nhủ trong khoảng các anh chị.
Tôi năm nay 28 tuổi, là một cô gái tỉnh lẻ ra Hà Nội thành lập công ty. Tôi và anh quen nhau qua công tác. Yêu nhau được khoảng 6 04 tuần, chúng tôi dọn về ở cùng nhau.
Gần 1 năm sống thử cũng đủ để tôi nhận thấy, anh chính là bến đỗ tốt nhất của đời bản thân mình. Anh chín chắn, nhân thức ân cần, chia sẻ mọi việc và thực thụ yêu tôi. Đầu năm vừa rồi, anh đưa tôi về mở bán mái ấm.
Về nhà, mẹ anh rất đon đả, thoải mái. Bà còn khiến cho đông đảo món ngon thiết đãi tôi. Thấy mẹ anh sung sướng, tôi hoan hỉ trong bụng, nghĩ bản thân thật hên khi có người mẹ chồng dễ tính.
Thế nhưng, trong lần đầu công bố, một người họ hàng tới chơi đã kéo tôi tham gia một góc rỉ tai to nhỏ: “Bác bỏ nói thật, thằng Minh nó đẹp trai, tốt bụng, công tác định hình, thu nhập khá nói tầm thường là rất tương thích với cháu. Bác nhìn người chuẩn lắm, chưng nhân thức cháu là người biết vun vén, lo cho mái ấm lại cute, nết na.
Thằng Minh lấy được cháu đúng là phúc lớn nhà nó. Nhưng bác nói trước để cháu biết, mẹ chồng cháu tuy tính nết không chê vào đâu được nhưng có máu lô đề, cờ bạc. Bác chỉ sợ sau này về làm cho dâu, cháu khổ với bà ấy về nhân tố tiền nong. Nghĩ suy kỹ rồi hãy quyết định nhé”.
Nghe bác ấy nói, tôi chỉ nghĩ đơn giản, có khi nào người họ hàng này vì ghét em dâu nên nói xấu bà. Hơn nữa, có mẹ chồng tôi tương tự thật thì cũng chẳng sao, vì người tôi lấy là chồng tôi chứ đâu phải mẹ chồng. Cốt chồng tôi vẹn tuyền với cung phi con là được, mẹ chồng lô đề cờ bạc cũng chẳng liên quan.
Dù nghĩ vậy, nhưng tôi vẫn hỏi anh về chuyện của mẹ. Anh cũng không che giấu gì. Đến giờ tôi vẫn nhớ những lời tâm sự khô khan của anh về bà, nhưng tôi nhân thức nó ẩn chứa những nỗi cay đắng, tủi hờn.
Anh nói, mẹ nghiện lô đề, cờ bạc từ lâu. Bà chẳng chịu khiến ăn, chăm chút cho mái nhà. Có bao lăm tiền, bà đều đổ tham gia thú vui vô ích ấy. Đã rộng rãi lần bố anh phải cắm sổ đỏ, bán xe, rồi tới bán nhà để trả nợ cho mẹ nhưng đâu vẫn vào đó.
Đến khi chẳng còn gì trong tay, bố đành viết đơn ly hôn và một chính mình nuôi hai bằng hữu. Nhưng thật rủi ro, ông đã bị mất đi trong một tai nạn giao thông. Sau đó, nhị đồng đội lại về sống với người mẹ suốt ngày chỉ lô đề, bài bạc.
Một nửa tôi và em gái anh đã phải tự lập rất sớm để lo cho mình. Tôi nghĩ một chàng thanh niên còn trẻ mà chuyên cần vất vả tương tự thì rất đáng quý nên càng yêu anh hơn. Anh khiến lương cũng lâm thời, bốn tuần nào cũng bỏ ra ra một phần để đưa cho mẹ tiêu nhưng dường như mẹ anh vẫn chê ít.
Hiếm đến nhà chơi, mẹ anh lại nói bóng gió với tôi để xin tiền. Những lúc như vậy, tôi vẫn khéo léo đưa cho bà một tẹo gọi là để mẹ sắm thuốc bồi dưỡng. Thế nhưng tần suất bà hỏi xin ngày càng phổ biến hơn, tôi đưa ít thì bà nhăn mặt, nói những lời rất khó tính.
Thậm chí, có lần giữa đêm bà sắm tới chỗ chúng tôi, đập cửa rồi vồn vập nói mẹ có việc gấp, cho mẹ vay mấy triệu. Khi anh hỏi nguyên nhân lấy tiền thì mẹ nói vòng vèo mãi. Sau cuối, khi mẹ bắt đầu tỏ ý trách móc thì tôi cũng đành để anh đưa tiền cho mẹ.

Sau đó đôi bốn tuần, mẹ anh ít khi hỏi xin tiền chúng tôi. Tôi cũng hi vọng bà sẽ đổi mới. Đúng lúc này, tôi nhân thức mình mang thai. Anh về thưa chuyện với mẹ. Và bà đã tới đàm luận với cha mẹ tôi để doanh nghiệp đám cưới. Ba má tôi dù thấy tình cảnh mái nhà anh gian khổ nhưng vẫn ủng hộ con gái vì thấy chàng rể tương lai được người, được nết.
Thế nhưng, cuối tuần trước, mẹ anh lại nợ nần bên ngoài không trả được, người ta tới tận nhà đòi tiền. Hôm đó, bà gọi điện cho chúng tôi nói có việc gấp về nhà ngay. Chúng tôi hối hả về ngay trong đêm, cảnh tượng thật hãi hùng.
Người ta đến đòi nợ chật bí ẩn nhà. Một người nam nhi còn đang quát tháo dỡ yêu cầu bà thanh toán cho họ, khi mà bà đang ngồi rúm ró trên ghế. Người ấy tôi xông tham gia hỏi mẹ thiếu nợ bao lăm, chẳng chờ bà đáp, người con trai đó nói luôn rằng 600 triệu tiền việt.
Tôi và anh như chết đứng khi nghe con số kinh khủng đó. Anh chạy lại, lay người bà nói: “Mẹ đã hẹn thay đổi mà, sao lại làm cho vậy? Mẹ không thương chúng con sao?”.
Mẹ anh tỉ ti thảm thiết, quỳ xuống chân chúng tôi cầu xin: “Các con trả nợ giúp mẹ với. Mẹ hẹn, từ nay mẹ chừa không chơi nữa”. Hôm đó, anh bảo mọi người về cho anh thu xếp thêm thời gian để trả. Và mãi tới gần sáng, nhóm người lạ mặt kia mới về nhà hết.
Nhìn cảnh tượng lúc đó, thật sự tôi sốt ruột và chán nản vô cùng. Tôi định nói với anh rằng, giả dụ cứ tiếp diễn giúp mẹ thì chắc chắn sẽ chỉ “tiếp tay cho giặc”. Bà sẽ không bao giờ thay đổi. Hãy để mẹ, ít nhất một lần nếm trải cái giá của việc khiến của chính mình. Nhưng nhìn anh âu sầu, tôi lại không dám tạo dựng lời.
Mọi chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó, nhì hôm sau, khi tôi chưa kịp hoàn hồn thì chợt nhận được cuộc gọi từ mẹ tôi. Bà hỏi cặn kẽ về chuyện mái nhà anh.
Bên cạnh tôi khiếp sợ chưa nhân thức nói sao thì mẹ bảo, mẹ anh vừa gọi điện hỏi vay 400 triệu đồng. Nhưng giọng điệu bà tỏ ra rất uy hà hiếp. Rằng, nếu như bác mẹ tôi không cho vay tiền, bà sẽ không cho chúng tôi chứng nhận kết hôn. Thậm chí, nếu cứ quyết đến với nhau, bà sẽ tìm mọi cách thức để khiến cho tôi phải âu sầu.
Nghe mẹ nói mà tôi choáng váng. Đến nước này, tôi đành kể rõ sự tình nhà anh cho mẹ biết. Mẹ tôi bảo: “Con phải suy nghĩ thật kỹ về việc có tiếp diễn với Minh không. Người nghiện cờ bạc rất không dễ dàng xong xuôi bỏ. Giả dụ con về khiến cho dâu nhà đó, suốt đời sẽ phải đi trả nợ cho họ thôi”.
Tôi thấy mẹ nói đúng, tới giờ chưa khiến dâu mà tôi đã phải gánh không ít nợ cho mẹ anh rồi, nếu lấy về thì không nhân thức thế nào. Thế nhưng, tôi không thể bỏ Minh. Tôi yêu anh và quan trọng hơn, giọt máu của anh đang ngày một lớn hơn trong người tôi.
Các bạn thân, tôi thất vọng và âu sầu quá. Có bí quyết nào để mẹ chồng mai sau của tôi thay đổi không? Xin hãy cho tôi một lời nhắn nhủ.
Minh Nguyệt (Quảng Ninh)
Đừng khiến cho bà “hư” bằng việc tiếp diễn chi trả!
Minh Nguyệt thân mến!
Có lẽ câu chuyện của bạn là một trong những tình huống mà tôi cảm thấy bản thân chạm chán gian nan nhất ở vai trò trả lời. Tôi đã chứng kiến gần như những mái nhà tan cửa nát nhà, mái ấm biệt li, con cái lẻ loi buồn bã chỉ vì bố hoặc mẹ có máu đỏ đen. Và với số đông những người mê say bài bạc, niềm vui duy nhất, mục đích sống độc nhất, niềm hi vọng độc nhất chỉ có bài bạc mà thôi. Càng thua càng cố để gỡ.
Nhưng tôi còn nghe nói, đáng sợ nhất là bài bạc mang đến cho họ hưng phấn, như nhau như ma túy mang tới hưng phấn cho người nghiện vậy. Sự hưng phấn khi chơi bạc, được bạc, không phải do số tiền mà họ nhận về đâu, mà là cảm giác thành công cơ. Và vì say, vì nghiện, vì khát khao sự hưng phấn ấy mà họ bất chấp phần nhiều, miễn sao chẳng phải trong khoảng bỏ. Và tỉ lệ số người bỏ được cờ bạc, tu tỉnh giấc khiến cho ăn, nghĩ suy cho mái nhà con cái đích thực rất hiếm.
Bạn đích thực đang rất khó xử, tiến cũng khó khăn mà lui càng khó khăn. Nhưng tôi nghĩ, bạn đã có quyết định rồi. Chỉ là bạn cần thêm sự ủng hộ để quyết định ấy có thêm sức nặng mà thôi.
Người ấy của bạn, giờ gọi là chồng cũng được, mặc dù nhị bạn chưa đăng kí, là người rất xứng đáng với bạn, người mà bạn thật sự chiều chuộng. Chưa kể hai bạn còn sắp khiến bố khiến mẹ nữa, đấy là niềm hạnh phúc mà hàng triệu người mơ ước dù nó thật giản dị. Nhị bạn cũng có công tác bất biến, có thể tự thu xếp được cuộc sống riêng. Chỉ có yếu tố bạn rất sợ hãi trước những món nợ khổng lồ mà mẹ chồng đang chuốc về.
Tôi là người ngoài, tôi thấy thế này: Trước hết, bạn cần vô cùng bình tĩnh. Đừng cuống cà kê lên. Bạn càng cuống càng không nghĩ suy được gì cho thấu đáo, rồi còn tác động đến em nhỏ dại trong bụng. Bạn cần một cuộc nói chuyện với chồng. Nhị vợ chồng bạn phải có thông thường một phương án, một giải pháp, một quyết định, và quan trọng là tầm thường một ý chí.

Khi hai bạn kính yêu nhau thì việc của người nọ cũng chính là việc của người kia, chẳng thể nói là không đáp ứng được. Chồng bạn là một người con có hiếu, thương mẹ, nhưng cũng giống anh ca sĩ kia, cứ trằn cũ rích ra khiến lụng trả nợ cho mẹ. Cái bí quyết báo hiếu ấy không tạo điều kiện cho mẹ anh hiện đại lên mà càng đẩy mẹ anh lún sâu tham gia đoạn đường cờ bạc ấy.
Khi nào anh còn trả tiền cho bà thì bà sẽ còn tiếp diễn bài bạc. Các con bạc chỉ dừng lại khi nào họ không còn một xu nào trong túi, không còn bất kì một thời cơ nào để trả nợ. Tôi nghĩ rằng các người cho vay, sở dĩ cho bà mượn nợ vì nhận ra con trai bà có điều kiện trả cho bà, chứ người ta sẽ không bao giờ cho một người hoàn toàn không có kỹ năng chi trả mượn tiền đâu. Họ khiến cho ăn mà, họ phải nắm đằng chuôi chứ.
Việc trước tiên hiện nay là hoàng hậu chồng bạn cần dừng lại việc chi trả, và có lẽ, phải học anh ca sĩ kia. Tuyên bố trước đám cho mượn nặng lợi nhuận là chúng tôi không có kỹ năng chi trả cũng như chúng tôi không có nghĩa vụ trả, vì chúng tôi không mượn của quần chúng.
Khi một người mẹ đã đánh mất hết tình cảm, trách nhiệm, mang cả hạnh phúc của con, sự bình an của cháu nội ra ăn hiếp dọa, uy hà hiếp, miễn để có tiền chơi bạc tiếp, thì người mẹ ấy không còn xứng đáng làm mẹ nữa. Tôi nghĩ tương tự. Con cái do cha mẹ hình thành, cưu mang, nhưng không có nghĩa con trẻ trong nhà là một loại của nả thuộc quyền sở hữu của phụ vương mẹ và phụ thân mẹ muốn khiến cho gì với chúng thì làm.
Sau cùng, khi không thể khuyên nhủ, không thể can ngăn, chẳng thể chi trả, thì phải nhờ đến pháp luật. Mẹ là mẹ thật, nhưng cũng là một công dân, và bà phải chịu trách nhiệm về chính bạn dạng thân mình trước pháp luật. Bà vi phạm qui định thì phải để quy định giải quyết. Ngay cả những người cho bà vay tiền, ví như là vay nặng lợi nhuận, cũng là đang vi phạm luật pháp. Quy định có quy định rất rõ ràng về hoạt động nguồn vốn vay.
Phần nhiều những nhân tố này, bạn cần yếu sự hợp nhất với chồng. Bạn phải luôn ở bên chồng, phải là điểm tựa ý thức cho anh ấy, là ngọn đèn cho anh ấy. Chiều chuộng cần cả trái tim và bộ óc, yêu thương mà mù quáng, không cần nhân thức đúng sai thì hậu quả sẽ khôn lường.
Tôi tin rằng hai bạn sẽ tậu ra phương pháp để giải quyết sự việc này. Hãy luôn luôn nắm chặt tay nhau bạn nhé. Chúc nhị bạn sớm mua được biện pháp, chúc bạn mạnh mẽ, mẹ tròn con vuông.
Tham khảo thêm: Mua Hàng Nhật Online
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét