(Tamsugiadinh.vn) - Hope – bộ phim dựa trên câu chuyện có thật với nỗi đau tột đỉnh về thân xác lẫn tinh thần của tí hon gái 8 tuổi sau khi bị hãm hiếp và tiến công đập man rợ. Đằng sau đó là tình người rét mướt, nghị lực sống kiên định của những loài người khốn khổ.
Năm 2009, một người nam nhi 57 tuổi ở Hàn Quốc bị kết án 12 năm tù giam vì tội tiến công đập và cưỡng bách một bé xíu gái 8 tuổi sau khi bắt cóc em trên đường đến trường. Gầy gái đã bị tổn thương vĩnh viễn.
Dựa trên sự kiện có thật từng gây chấn động Hàn Quốc này, bộ phim Hope của đạo diễn Lee Joon-Ik đã ra đời. Bộ phim chân thật đến mức làm người xem phải chấn động, ám ảnh.
Hope đặt bối cảnh trong một thị trấn rất bình an ở Hàn Quốc, nơi những đứa trẻ ngày ngày tự đi bộ đến trường và thoải mái vui chơi mà không cần sự giám sát của bố mẹ. Để rồi, toàn bộ sự yên bình ấy bị xé toạc vào một buổi sớm trời mưa đằm đìa, khi một gầy gái 8 tuổi bị một gã nam nhi đứng tuổi tấn công và hãm hiếp một phương pháp vô cùng man rợ.
Tai họa giáng xuống làm cho So-won trong khoảng một cô nhỏ tuổi hồn nhiên, nhí nhảnh, mạnh khỏe đột nhiên phải nằm liệt giường liệt chiếu, tương lai tối sầm lại với những nỗi đau tột đỉnh về thân xác lẫn ý thức.
Về thể xác, ngoài những vết thương sưng tấy khắp người, nằm liệt giường liệt chiếu, cô bé dại còn phải mang lỗ đít nhân tạo suốt cả cuộc thế vì không thể chủ động trong việc tiểu nhân thể.
Về tinh thần, So-won tự thu bản thân mình lại như chú ốc sên, khiếp sợ thủ thỉ với mọi người, thậm chí ngay cả với người bố ruột. Mỗi lúc bố lại gần, hình ảnh về gã con trai lớn tuổi tàn bạo kia lại hình thành, biến thành nỗi ám ảnh kinh hồn với nhỏ bé. Và vết thương này có thể sẽ theo cô bé nhỏ tới suốt thế cục.
Những câu nói của cô nhỏ dại như “Con đã khiến cho gì sai?”, “Con ước gì toàn bộ chỉ là mơ. Khi con thức dậy mọi việc sẽ như cũ. Nên con nỗ lực uống thuốc" hay "Ví như lỡ ông xấu xa đó đến nữa thì sao” trở thành nỗi ám ảnh với người xem.

So-won xuất hiện trong một mái ấm nghèo đói. Bố là người lao động công huân còn mẹ bán hàng siêu thị nhỏ lẻ, đang có mang. Hàng ngày mái ấm ấy còn phải, chắt chiu từng đồng để sẵn sàng cho thành viên mới sắp chào đời.
Chính vì ba má rất bận, không có thời điểm chăm bẵm con gái nên cô nhỏ bé phải tự khiến cho mọi việc. Chính bởi vậy, khi bị tiến công đập và cưỡng dâm, cô bé xíu có tên Hi vọng đã gọi cho 911 thay vì gọi cho ba má. Cô nhỏ cắt nghĩa rất thành thực sau khi vừa trải qua trận chiến tranh giành mạng sống với tử thần: “Con nhân thức bố mẹ đều bận nên con gọi cảnh sát...”.
Những phụ huynh có con nhỏ nhắn có nhẽ sẽ giật mình khi nghe yếu tố này. Nhiều khi, chỉ vì chút lơ đãng, thiếu sự đon đả của người lớn mà trẻ con phải gánh một nỗi đau kéo dài cho tới tận cuối thế cục.
Đối chọi với nỗi đau quá lớn mà một cô bé 8 tuổi đang phải gánh là sự trật, vô nhân đạo của kẻ tội vạ. Hắn giở trò đồi bại, chôn cất tận lương tâm đối với một cô bé bỏng chỉ đáng tuổi cháu mình. Một yếu tố làm cho nhiều người căm thù, chính là hắn biết rõ hành động sai lầm của chính mình phải bị trừng trị nhưng lại giả vờ không có tội.
Khi bị bắt, hắn còn viện ra nguyên do say rượu để biện hộ cho hành vi mọi rợ của bản thân mình. Nhờ thế, kẻ thủ ác nghiệt thoát tội một bí quyết ngoạn mục với bản án nhẹ nhàng 12 năm tù giam. Mẹ của So Won đã lao vào phòng xử án và gào lên trong tuyệt vọng: "Các người có biết là khi đó con ốm chưa tới 20 tuổi không?"…

Khổ cực đến tột bực nhưng con người vẫn phải đứng dậy và tiếp diễn sống, ko phải chỉ vì bản thân họ mà còn sống vì những người thân của chính mình. Không chìm ngập trong vô vọng, những loài người khốn khổ ấy có một nghị lực sống kiên trì.
Nhờ tình mến yêu vô bờ bến của ba má, sự quan tâm hỗ trợ, tình người ấm áp của hàng xóm, thầy cô và anh em, cô nhỏ xíu So-won đã cố gắng vượt lên nỗi đau, bình phục, tới trường và mọi thứ trở lại cuộc sống bình thường. Không có điều kì diệu nào xảy ra, bởi đó là cuộc sống. Nhưng những con người đó vẫn phải cười và không quên hi vọng.
Tham khảo thêm: Mua Hàng Nhật Online
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét