(Tamsugiadinh.vn) - chả hạn hôm nay có hầu hết đứa trẻ Việt Nam đi du học. Có đứa đi trong khoảng 15-16 tuổi. Đa số buộc phải đi một bản thân mình hoặc ít ra sau đó phải đi một bản thân. Khi tiễn con ra sân bay, đa số các phụ vương mẹ đều lo thắt ruột. Nhưng sau một số năm lúc đứa bé bỏng trở lại quê nhà, khách hàng nào cũng thấy nó lớn khôn và trưởng thành vượt bậc. Hóa ra vòng tay mẹ phụ thân chẳng hề đẩy đà như người ta tưởng.
Trong mái nhà Việt Nam hiện giờ, khác biệt là ở các thị trấn lớn, trạng thái con cái muốn ở riêng càng ngày càng mạnh khỏe và bình thường, dù cho chúng chưa lấy hoàng hậu lấy chồng.
Rất nhiều bậc thân phụ mẹ chưa quen với yếu tố này, nhưng phương pháp phản đối rất không giống nhau. Một vài âm thầm nhẫn nhịn, một vài cương quyết phản đối, đa số giận dỗi và không thiếu ông bố bà mẹ thét lên “Mày muốn đi đâu thì đi”.
Các lý luận của họ rất đơn giản, đó là chừng nào chúng mày có bà xã có chồng thì muốn đi đâu thì đi, chứ còn lẻ loi thì còn phải ở nhà với bố mẹ. Hoặc tòa tháp rộng rãi đấy, vì sao lại phải đi đâu, phụ thân mẹ nào ngăn cấm gì.
Thực ra không hoàn toàn như vậy.Tuổi teen nam nữ hôm nay có phần nhiều yêu cầu, tất cả sự đòi hỏi khác xa ngày trước, và người già không bí quyết gì nắm bắt nổi.Về cơ phiên bản, phụ thân mẹ thấy con cái ở với bản thân vừa an toàn, vừa có cơm nước trọn vẹn, mọi thuận lợi đều có sẵn, há chi lại tốn tiền thêm.
Nhưng than ôi, đối với các chàng thanh niên cô gái, cũng như đối với một tổ quốc, khẩu hiệu “không có gì quý hơn độc lập tự do” lúc nào cũng đúng.
Khi ở riêng, trai gái muốn đi đâu thì đi, muốn về lúc nào thì về, muốn ăn lúc nào thì ăn, muốn ngủ lúc nào thì ngủ, và sau cuối, ghê quá mà lại đúng quá, muốn dắt bạn nào tới thì dắt. Nghĩ mà thất kinh.
Nhưng kinh thì kinh, đó là sự thực, và sự thật đó cũng đâu có chết người. Chưa có thống kê nào cho thấy tỷ trọng con trẻ trong nhà ra ở riêng xấu xa hơn, hư hỏng hơn tỷ lệ những đứa đang ở thông thường cùng với cha mẹ cả.
Đã thế, sau mấy năm trời, người ta chỉ thấy những đứa ở riêng có tính độc lập hơn, ít phụ thuộc hơn và khỏe mạnh hơn trong phố hội.
chả hạn hôm nay có phần lớn đứa trẻ vn đi học tập tại nước ngoài. Có đứa đi từ 15-16 tuổi. Phần lớn buộc phải đi một bản thân hoặc ít nhất sau đó phải đi một mình. Khi tiễn con ra sân bay, phần đông các thân phụ mẹ đều lo thắt ruột.
Nhưng sau vài năm lúc đứa nhỏ tuổi trở lại quê nhà, ai cũng thấy nó khôn lớn và trưởng thành nổi bật. Hóa ra vòng tay mẹ phụ vương ko phải kếch xù như người ta tưởng.
Đọc tới đây, chắc khối người sẽ bảo “nam nhi thì không nói làm cho gì, vì chúng quăng đâu cũng sống, nhưng con gái còn quá trẻ mà đã ra khỏi nhà, thế mới đáng lo”.
Ối dào ơi, các cụ có khiến “lo bò trắng răng” là ở chỗ này đây. Bởi đứa con gái ấy, trong mắt ta là nhu mỳ, rồi bé nhỏ nhưng thực ra đã bao lăm năm nay quan sát đồng đội, đã đọc và hiểu đủ thứ trên mạng, đã xúc tiếp với ti tỉ bạn trai, bạn gái mà ta không sao biết được.
Đứa con gái ấy chắc chắn không phải quỷ, nhưng cũng đâu phải thiên thần hễ cứ ra thị trấn là ngơ ngác.Cho nên đừng có lo cho nó, đừng có run lên bần bật cho rằng không có bản thân sẽ chết queo.
Vấn đề bi lụy cười nhất là phổ quát bậc thân phụ mẹ thường kêu “Ở nhà với tôi thì nó cũng muốn khiến cho gì thì làm, đi đâu thì đi, nào khách hàng nào cấm cản mà phải ra riêng?”. Có chắc chắn tương tự không?
Nhiều phần trong các mái nhà hôm nay, con trẻ trong nhà khác biệt là con gái, hễ cứ về khuya là bị phụ thân mẹ lườm nguýt, cao hơn nữa là khảo sát, cao hơn nữa là quát toá.Có đứa nào dám lôi bằng hữu về nhà mà la hét khi cha mẹ đang ngồi lù lù ở đấy không? Có đứa nào dám ngày sinh nhật lôi trai về ăn uống, gào thét trong phòng khi ba má đang ở phòng bên không? Cam đoan là không.

Đừng nói trai gái vietnam. Nước Mỹ có một bộ phim nổi tiếng được tuổi teen nhiệt thành ngưỡng một có tên gọi “Bánh Mỹ” cũng nói về một đám bạn teen vui mừng hết cỡ với nhau khi…phụ thân mẹ vắng nhà.
Phần lớn những người nào đã từng trải qua thời bạn trẻ đều có cảm giác bất chợt phụ thân mẹ vắng nhà sẽ huyền diệu làm sao, sẽ tràn ngập cảm giác vui vẻ khiến cho sao. Đứa nào không hiểu nhân tố này, đứa ấy chẳng hề là bạn trẻ. Cho nên suy tới cùng, việc con trẻ trong nhà ở riêng là tất yếu, là không tránh khỏi, là hạnh phúc cho nó và cả cho mình.
Thậm chí, tôi đã quen vài cặp phi tần chồng lớn tuổi, khi con trẻ trong nhà ra riêng quá lâu, đôi khi về thăm phụ vương mẹ lại thấy chính chúng nó đang làm phiền, muốn chúng nó ra ra đi nhanh nhanh, mới lạ lùng sao cơ chứ.
Thật ra, riêng và thông thường là những khái niệm rất tương đối. Tất nhiên vấn đề cần thiết nhất là chỉ một tẹo lớn lên, ai cũng muốn được tự quyết định căn số của bản thân mình.Trong khoảng việc to nhất đến việc bé dại nhất.
Hồi trẻ, do phổ biến lý do, Lê Hoàng phải học đại học đến mười năm trời, tức là trong khoảng 17 tuổi đã xa nhà, sống vạ vật và quăng quật khắp nơi. Rất đôi khi mơ về căn nhà của chính mình và ước ao đoàn viên.
Nhưng lạ đời chưa, sau khi bao nhiêu năm như thế, khi có dịp về lại căn nhà của mẹ thân phụ bỗng nhiên thấy mất hòa bình kinh khủng. Trong khoảng chỗ muốn đi đâu thì đi, muốn chạm chán khách hàng nào thì chạm mặt thiên nhiên phải nhìn trước ngó sau. Hễ có cơ hội đến thăm đứa bạn đang ở trọ một bản thân mình lại tị tỵ với nó.
Thế mới biết cảm giác muốn được ở một bản thân mình mạnh khỏe và phiên bản năng tới mức nào, bởi vậy xin các bậc phụ thân mẹ ở thị trấn bữa nay hễ thấy con cái có nhu cầu ra ngoài thì đừng có hốt hoảng, đừng có la ó và nổi giận đùng đùng.
Còn các phụ thân mẹ ở vùng quê thì chả cần phải nhắc. Đứa nào lớn lên bây chừ đều kiên quyết ra đi, không lên thị trấn thì cũng đi học phương xa, đi kiếm sống tứ phương, chả cần người nào phải giữ!
Xem nhiều hơn: Mua Hàng Nhật Xách Tay
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét