Thứ Bảy, 23 tháng 12, 2017

Nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng: Hành trình tậu gần 500 hài cốt liệt sĩ ở Tây Nguyên (Kỳ 2) - Tâm Sự Gia Đình

Ẩn ý trong những câu nói không dễ dàng nắm bắt

Cuộc “gặp” kỳ lạ đượm chất… “liêu trai” giữa nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng và linh hồn liệt sĩ Ngô Trọng Đãi, Phạm Văn Thành đã diễn ra vào hồi 16 giờ ngày 26/3/2002 tại căn phòng bé xíu của chị ở khu đồng đội Kim Liên, Hà Nội. Tham gia cuộc gặp gỡ có thiếu tướng Chu Phác, nguyên chủ nhiệm Bộ môn cận tâm lý, thuộc Trung tâm phân tích tiềm năng nhân loại, đại tá Hàn Thụy Vũ và anh Phạm Văn Mẫn. 

Trong không khí tĩnh lặng, linh nghiệm phảng phất hương trầm, trước di ảnh của nhị liệt sĩ, nhà ngoại cảm tay chắp trước ngực thành kính, giọng đầy xúc động: “Thưa bác bỏ Ngô Trọng Đãi và anh Phạm Văn Thành! Bữa nay là ngày 26/3/2002, cháu Phan Thị Bích Hằng cùng anh Phạm Văn Mẫn là em của liệt sĩ Phạm Văn Thành, Thiếu tướng Chu Phác, đại tá Hàn Thụy Vũ muốn được mời bác bỏ và anh Thành về. Xin hỏi chưng những tin tức có can dự đến trận chiến căn cứ biệt kích K’Nak và khác lạ là nơi táng cũng như tình trạng hiện nay của các liệt sĩ tại K’Bang”. 

Nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng: Hành trình tìm gần 500 hài cốt liệt sĩ ở Tây Nguyên (Kỳ 2)

Nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng trong một lần đi tìm tuyển mộ

Hoàn thành lời như kìm nén niềm xúc động, giọng nhà ngoại cảm run run: “Thưa bác Đãi! Phổ biến năm qua, anh Mẫn đã dành phần đông công trạng, tiền tài để đi tậu mộ anh Thành tại khu rừng mà công chúng chỉ dẫn là nơi đặt trạm trung phẫu 37 năm về trước mà không đạt kết quả. Bữa nay, xin phép bác và anh Thành cho anh Mẫn được thưa chuyện. Mong được nhì người hướng dẫn”.

Anh Mẫn nói: “Thưa bác Ngô Trọng Đãi và anh Thành! Phổ thông năm qua, đã mấy chục lần cháu đi tậu anh cháu và các bác ở K’Bang. Lần vừa qua nhất là tháng 12/2001. Mặc dù đã được các nhân chứng chỉ chỗ an táng các bác bỏ, cháu đã khai quật phổ biến lần mà vẫn không thấy. Lần này, trời run đen thui cho cháu được chạm chán rộng rãi bằng hữu cũ của bác. Khác biệt chuyến đi đến còn có Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh cùng nhiều thành viên khác. Cháu mong bác và anh linh thiêng chỉ dẫn thêm để chuyến đi này đạt kết quả như hy vọng”. 

Nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng sau một hồi để ý nhìn bức chụp liệt sĩ Đãi, đã quay sang anh Mẫn để truyền đạt lại lời của liệt sĩ (trong khoảng đây xin ghi là liệt sĩ Đãi – tác giả): “Tôi không đang tâm bỏ bằng hữu ở lại núi rừng để về quê hương dù rất thương em trai tôi. Cả Thành cũng vậy, dù rất thương cậu xong xuôi cũng không thể về một bản thân mình mà để lại bạn bè đâu Mẫn ạ.

Lần nào cậu tham gia đào bới, chúng tôi đều biết hết. Sự hiện diện của cậu ở K’Bang bao lăm năm nay là nguồn khích lệ an ủi vô cùng lớn đối với linh hồn các liệt sĩ. Như vậy là vẫn có người nhớ tới chúng tôi. Chúng tôi vẫn còn  có cơ hội về quê. Nhưng cậu chỉ đi mua anh cậu còn bỏ mặc bằng hữu của tôi, của anh cậu thì khiến cho sao tậu được”. 

Anh Mẫn nói: “Thưa bác, những lần đi mua trước, cháu có đào đúng chỗ các bác bỏ nằm không ạ?”. Liệt sĩ Đãi: “Toạ độ cậu xác định là đúng nhưng địa điểm cụ thể thì chưa. Phải lùi về phía con suối nữa, nơi có phổ quát cây song le gần sát nước. Lúc trước chỗ an táng chỉ bí quyết suối khoảng 25m thôi. Đấy là lúc suối cạn. Còn hiện nay suối đã ngập rộng rãi rồi. Chỗ hồ nước mênh mông ấy, hài cốt chúng mình ở dưới ấy. Cậu có đủ can trương lặn xuống đáy không?”. 

Anh Mẫn lại hỏi: “Thưa chưng, tương tự có nghĩa là các bác bỏ nằm ở dưới con suối ạ? Vì ở đó hiện nay là đập thuỷ điện”. Liệt sĩ Đãi: “Cũng rất nhiều vậy. Duy chỉ có một vấn đề tôi không muốn nói ra vì giả dụ nói, sẽ chẳng người nào tham gia đây với chúng tôi nữa. Thôi, dù sao cũng cố gắng vào với chúng tôi đi. Tôi muốn gặp lại những đồng đội cũ của tôi còn may mắn tồn tại sau cuộc chiến ấy và cũng để cho họ được một lần trở lại trận mạc xưa”. 

Anh Mẫn hỏi: “Vậy có bí quyết nào để xả con suối đó không ạ?”. Liệt sĩ Đãi: “Thế tôi mới hỏi cậu”. Anh Mẫn: “Bác bỏ Đãi ơi!
Bác bỏ hãy giúp cháu. Cháu sẽ xin xả đập nước. Nhưng nếu như chính quyền họ bắt cháu thì sao. Xin chưng và các liệt sĩ giúp cháu”. Liệt sĩ Đãi: “Cậu khiến cho vì việc nghĩa thì không khách hàng nào dám hại cậu đâu, miễn sao có lí, thích hợp tình. Nhưng có một nhân tố tôi muốn nói với cậu. Tôi sợ cậu lực bất tòng tâm. Sắm các liệt sĩ còn vô vàn gian lao đấy. Niềm nở thôi chưa đủ. À, mà cậu đã qua Vĩnh Thạnh bao giờ chưa?”. 

Anh Mẫn quá bất ngờ hỏi: “Thưa chưng, sao lại phải qua Vĩnh Thạnh xa xôi thế ạ?”. Liệt sĩ Đãi: “Cậu dốt lắm. Không qua Vĩnh Thạnh thì chuyến đi của cậu còn có ý nghĩa gì. Kiểu gì cũng phải qua đó thắp hương. Các liệt sĩ quê ở đó phổ biến lắm và còn rộng rãi lý do khác nữa, sau này mới hiểu”.

Anh Mẫn còn đang vân vi về lời dặn của liệt sĩ Đãi thì vong linh của liệt sĩ Thành về, nói qua nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng: “Anh không nhân thức nói gì thêm với em cả, chỉ mong sớm được cùng em về với quê hương, phụ thân mẹ. Khi đi em nhớ thắp hương xin phép tiên sư để các cụ độ trì cho em nhé. Nhà bản thân còn một ông chú chết trẻ nữa đấy. Chú trách là không bao giờ nói gì đến chú cả. Lần này em phải nhớ. Anh và chưng Đãi sẽ phù trì cho em”.

Nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng tay vẫn chắp trước ngực, nói: “Thưa bác bỏ Đãi! Thưa anh Thành. Lần này, anh Mẫn tổ chức đoàn đi tìm kiếm các liệt sĩ tương đối quy mô. Có sự nhập cuộc của phổ thông nhân chứng, sự hỗ trợ của quân khu 5, của địa phương thức giấc Gia Lai và các nhà ngoại cảm thuộc Bộ môn cận tâm lý, Trung tâm tìm hiểu tiềm năng con người. Nhân tố này rất đầy đủ và chuẩn bị rất công phu. Cháu mong các bác bỏ hãy độ trì trợ giúp cho đoàn đi tìm kiếm đợt này thực hiện được như ý muốn”.

Nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng: Hành trình tìm gần 500 hài cốt liệt sĩ ở Tây Nguyên (Kỳ 2)

Nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng

Cuộc thì thầm chấm dứt tham gia hồi 17h nhưng dân chúng còn bịn rịn chưa muốn về. Ai cũng thắc mắc trước những câu nói khó khăn nắm bắt của liệt sĩ Đãi: “Ví như tôi nói ra sẽ chẳng ai vào đây nữa”, “Nếu không đi Vĩnh Thạnh, chuyến đi của cậu sẽ chẳng còn ý nghĩa gì” và “Cậu có đủ anh dũng mò xuống dưới suối không?”. Có gì ẩn chứa trong những lời nói ấy? 

Cuộc gặp nơi trận mạc xưa

Ngày 27/3/2002, đoàn phát xuất trong khoảng Hà Nội. Trên phố đến K’Nak, đoàn rẽ tham gia Nghệ An, Đà Nẵng đón thêm một số nhân chứng, trong đó có ông Ngô Trọng Quang đãng là em ruột của liệt sĩ Ngô Trọng Đãi. Tổng cộng đoàn khoảng hơn 40 người, do Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh làm cho trưởng đoàn. 

Ba ngày sau, tại núi rừng K’Bang u ám, trùng trùng, tại chính mảnh đất đã thấm đẫm máu của ngót 500 chiến sĩ đặc công hero, những người quân nhân đã một thời vào sinh ra tử trong trận chiến ác liệt K’Nak, sau 37 năm trời đằng đẵng, nay tóc bạc da đồi mồi, bổi hổi xúc động kể lại kỷ niệm xưa. Nước mắt lăn dài, những tiếng nấc nghẹn ngào cứ bật ra. 

Trung tá Nguyễn Văn Cán (70 tuổi) sùi sụt kể: “Lúc đó trận chiến rát quá, quân ta thương vong quá phổ biến nên tôi phải giao thông và báo cáo cấp trên bằng bộ đàm. Đang công bố thì anh Ngô Trọng Đãi giật lấy máy trong khoảng tay tôi để xin quan niệm chỉ đạo. Đúng lúc đó, một quả pháo cối của địch bắn trúng anh. Bụng anh bị tan vỡ, máu chảy ồ ạt, bụng dạ lòi hết cả ra ngoài.
Tôi phải xé quần áo buộc chặt. Dân binh hoả tuyến hối hả đưa anh về trạm trung phẫu cấp cứu nhưng không kịp. Đau xót và thương lắm các bạn hữu ạ”.

Trung tá Nguyễn Văn Ẩm, 74 tuổi, nhân vật trung tâm của chuyến đi vì ông là người trực tiếp an táng liệt sĩ Đãi, Thành và 6 bạn hữu khác nhớ lại: “Tôi đào sẵn 50 hố. Mặc dù số lượng hy sinh quá rộng rãi so với dự định nhưng sau cuối cũng chỉ đưa về mai táng được 8 bằng hữu thôi. Sợ địch nhận thấy nên chôn cất xong chúng tôi phải san phẳng ngay. Kể lại thì xót xa lắm. Lúc đó vì gian khổ nên táng các đồng chí ấy chẳng có thùng, áo mưa hay tăng võng gì. Chỉ vỏn vẹn có 4m vải xô trắng quấn qua loa. Giả dụ tìm thấy bây giờ thì xương cốt chắc cũng chẳng còn gì nữa”.

Trung tá Nguyễn Minh Sang, người trực tiếp tham gia trận đánh, sau này đã từng bám trụ chống lại anh em lâm tặc phá rừng, nơi đồng đội của bác đã đổ xương máu, hiện đang sống tại K’Bang thì vừa khóc tu tu, vừa nói: “Phải mua bằng được các liệt sĩ rồi sau này có chết đi cũng không có gì phải áy náy. Hạn độ nào chưa tậu được các anh thì rừng này vẫn phải giữ nguyên không bạn nào được chặt phá”.

 Nhà báo Hoàng Anh Sướng

Nhà báo Hoàng Anh Sướng:

Theo Báo Tuổi xanh & Đời sống


Xem nhiều hơn: Mua Hàng Nhật

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét