Anh thợ đại dương nghèo ngã bệnh phong hàn mà không dám tham gia viện
04 tuần 7/2015, anh È cổ Văn Minh (37 tuổi, quê ở Cà Mau) cùng cung phi con lên TP. HCM thành lập công ty. Anh thuê nhà gần chợ nông phẩm, thuộc thị trấn Hiệp Bình Chánh, quận Thủ Đức. Hàng ngày anh đi làm phụ đại dương, còn hậu phi anh ở nhà giữ con và phụ may gia công thêm.
Cuộc sống cập kênh chủ đạo nhờ vào đồng lương ít ỏi của anh mang về. Ngày nào anh không đi làm cho thì xem như ngày đó phải chịu đói. Cuộc sống chắt chiu của 2 thê thiếp chồng và bé bỏng trai 2 tuổi ở đất Sài thành thật chật vật. Anh đã cố làm việc cật sức nhưng vẫn không thể để dư nổi một đồng.
Đôi khi anh Minh nghĩ thầm: “Cứ khiến ngày nào ăn ngày đó, xui xẻo mà có bệnh tật ập tới thì lấy tiền đâu mà chữa trị, khi bà con thân thích không ai ở đây?”. Anh cứ lo nghĩ vậy, nhưng cũng không nhân thức khắc phục thế nào.
Rồi vấn đề mà anh Minh run sợ ấy cũng tới. Chỉ 2 tháng sau, 04 tuần 9/2015, anh ngã bệnh sau một đợt tăng ca khiến cho đêm cho kịp tiến độ tòa tháp. Hôm đó, anh vừa gắng sức làm cho nặng cho tới 9 giờ đêm, vừa hứng chịu những cơn mưa lạnh.
Nước mưa thấm vào người khiến cho anh trúng cảm. Tối đó mỏi mệt rời rã, ngả lưng xuống giường là anh ngủ luôn. Sau 1 đêm ngủ dậy, bất ngờ cánh tay của anh bị đau nhức, tê dại không nhấc dậy nổi.
Anh Minh đến tiệm thuốc Tây, kể qua triệu chứng rồi lấy thuốc về uống, nhưng chỉ giảm đau chút xíu và bị trở bệnh lại ngay sau đó. Công tác thợ đại dương cần cánh tay này, giờ nó bị bại nên anh chẳng thể đi làm. Những ngày này, anh phải ở nhà trông con cho vợ tập trung hơn vào công việc may gia công.
Nhưng thu nhập từ may gia công ấy quá ít oi, trong khi chi phí cho sinh hoạt mái ấm ngoài tiền ăn, tiền chợ, rồi tiền nhà, tiền điện… giờ còn thêm cả tiền thuốc cho anh. Anh vừa vật lộn với cơn đau, vừa cám cảnh cho cảnh có năng lực tài chính thấp của gia đình mình.
Sợ hãi cho bệnh tình của chính mình, nhưng anh Minh không dám nghĩ tới chuyện sẽ vào bệnh viện khám, vì đó là việc nằm ngoài khả năng của gia đình anh. Căn bệnh càng ngày càng hành hạ anh Minh rộng rãi hơn, hết đau nhức đến sốt, ớn lạnh, rất khó tính.
“Không bác sĩ thì không được rồi”, anh Minh nghĩ bụng. Nhưng phải liệu cơm gắp mắm, anh phải hỏi thăm khắp nơi để sắm thầy lang lấy tiền công ít, nhưng có tay nghề, nhờ chữa trị căn bệnh của bản thân.
Chỉ cần cây thần thông, căn bệnh tan biến

Hên, anh Minh được một đồng nghiệp giới thiệu cho một thầy thuốc Đông y. Tháng 10/2015, anh và hậu phi con đã sắm đến vị thầy lang. Anh trình bày bệnh tình, vị thầy thuốc trầm mặc nghe cho hết câu chuyện. Sau đó ông khám, bắt mạch… rồi nói:
“Anh yên tâm, bệnh này trong bình dân bị phổ biến lắm, gọi là bệnh phong hàn, trị được”. Vị thầy thuốc ra vườn bứt tham gia một nhúm lá cây và nói: “Đây là cây thần thông chuyên trị phong hàn. Anh đem về giã nhỏ rồi ngâm rượu hoặc nấu nước uống đều được, sau 3 ngày sẽ khỏi”.
Cầm nắm lá cây trong tay, anh Minh vui tươi nhưng cũng bán tín bán nghi vì căn bệnh tinh vi này có lẽ nào lại được khắc phục nhờ những chiếc lá này sao? Ngày đầu tiên, anh giã nhỏ bé 1 phần lá cây thần thông ngâm tham gia rượu trắng một lúc rồi uống trước khi đi ngủ.
Anh uống 1 lượng bé khoảng 20ml thì thấy cơ thể ấm hẳn lên, da chuyển sang màu hồng, hơi ấm lan xuống đến tận từng ngón chân, ngón tay. Anh thấy rất dễ chịu và đi ngủ một giấc ngon lành đến tận sáng hôm sau. Và khi thức giấc, yếu tố kinh ngạc nhất là cánh tay anh đã đỡ đau được 50%, anh đã có thể nâng tay lên được lỏng lẻo.Thấy hiệu quả, anh Minh tự “yếu tố dè bỉu” thuốc cho bản thân dùng thêm 2 ngày nữa. Quả đúng như lời vị lương y khẳng định, chứng bại tay của anh đã biến mất hoàn toàn. Phấn kích khôn tả, anh điện thoại lại cám ơn vị bác sĩ nọ.
Anh nói: “Tui đã hết nhức, hết sái tay rồi. Hôm nay tui có thể đi khiến lại, con tui có cơm ăn rồi. Cám ơn ông! Cám ơn cây thần thông”.
Từ đó, anh Minh đi đâu cũng kể về cây thuốc quý này và nhìn ngó khắp nơi xem có loài cây này không để chỉ cho mọi người. Anh có chỉ cách thức chữa trị này cho vài người bạn thợ hồ cùng làm cũng bị tê bại tay.
Do đặc biệt của công việc thợ biển là sử dụng 1 tay cầm bay, khiến việc đôi khi bị bận bịu mưa, đêm về thường nhức mỏi mình mẩy, có khi trặc tay, đau lưng, nhức cơ… nên ai bị vậy, đều được anh hướng dẫn cụ thể.
Khách hàng nào nặng quá, anh mới chỉ đến vị bác sĩ đã chữa trị cho anh. Khác lạ, vị này luôn tìm những phương cách vấn đề trị hiệu quả mà ít tốn kém nhất cho bệnh nhân.
Cây thần thông thực sự là một cây thuốc quý nên có trong vườn của mọi nhà, cây mọc tốt trong đa dạng loại đất. Cây này có thể trồng trong chậu đặt bên cửa sổ hoặc trước cổng nhà rất đẹp. Cây là dạng dây leo, có thể cho cây uốn theo kiến trúc khuông cổng nhà mình.
Cây xanh xao nói quanh nói quẩn năm, rất ít rụng lá và hoàn toàn không có sâu rầy. Cây bị đứt gốc vẫn thả tiếp những sợi rễ xuống đất. Vì vậy cây thần thông được xem là biểu tượng cho sự trường tồn mãnh liệt của sự sống.
Cây thần thông - thuốc của người dân tộc

Bản thân người viết bài này cũng có khá đa dạng những thưởng thức từ cây thần thông. Những năm sau giải phóng, hưởng ứng phong trào đi kinh tế mới, nhà tôi đã lên tận nơi xa của miền núi Đắk Lắk. Cuộc sống nơi đây thiếu hẳn về y tế, thuốc thang.
Mỗi khi bệnh tật ập đến, trước tiên dân chúng phải nghĩ tới những vị thuốc lá cây. Rừng, thiên nhiên hay đúng đắn hơn là cây thuốc Nam đã cứu chúng tôi qua phổ thông cơn gian nguy thời kỳ đó. Vấn đề quan trọng hơn là tự nhiên đã tạo cho chúng tôi một sự an tâm về cuộc sống, không lo bệnh tật.
Cho tới hiện giờ, các phương thuốc ấy vẫn theo chúng tôi và có phần sản xuất hơn, được tìm hiểu, kiểm chứng, ứng dụng rộng rãi hơn.
Cây thần thông chỉ là 1 ví dụ tiêu biểu, còn muôn nghìn những cây thuốc quý giá khác đang sinh tồn như 1 kho báu trong nước nhà chúng ta. Giả dụ chính mình biết bảo kê, phát huy và khai thác đúng cách, thì có thể nói vui nguồn lợi vô giá lâu dài này còn hơn hẳn nguồn tài nguyên hữu hạn là những mỏ dầu của Trung Đông.
Hơn bao giờ hết lúc này người nào cũng mong sao nhân dân có được niềm êm ấm chí ít là bảo đảm về sức khỏe, không có người có điều kiện kinh tế eo hẹp bị thoái thác điều trị và hướng tới việc không tính phí y tế.Muốn vậy thì từ hiện nay những cây thuốc quý, những bài thuốc hay cần phát huy, sẽ giúp giảm chuyên chở, giảm dựa dẫm thuốc Tây du nhập. Bác sĩ có được vị trí đúng nghĩa, quần chúng có được sức khỏe bền lâu.
Phải thừa nhận rằng, cây thuốc mọc trên bờ cõi Việt Nam rất nhiều, trong khoảng miền cao cho tới miền xuôi, nơi nào cũng thấy có cây thuốc mọc thiên nhiên.
Chúng ta được thiên nhiên giảm giá, sống trên đống thuốc, nhưng ít người nào biết được giá trị to con này như thế nào và cũng ít ai bảo vệ, phát huy, sử dụng chúng một phương pháp đúng mực. Việc khai thác rừng lồng bồng, đốn hạ cây, phát hoang khiến rẫy đã gây tổn hại rất lớn đến nguồn dược liệu quý giá của chúng ta.
Khi hạ 1 cây gỗ trong rừng thì có đến hàng trăm ngàn những cây khác phải chết theo. Đặc biệt là những cây mọc ở tầng thấp lại là những cây thuốc quý. Cây thần thông cũng nằm trong số đó, nó thích mọc quấn vòng quanh những cây gầy dưới tán của khu rừng nhiệt đới.
Hiện nay khi tác hại của hóa chất công nghiệp quá lớn, từ thuốc thang đến thực phẩm đã ảnh hưởng xấu tới cuộc sống thế giới, người ta có xu hướng trở lại với thiên nhiên, những phương thuốc thảo mộc bình yên và hiệu quả đã được ưa thích và đang lan rộng trên toàn nhân loại. vietnam là một kho thuốc thiên nhiên lớn quý giá mặc cả nhân loại cần đến.
Trong khi chờ đợi sự thay đổi hăng hái về mọi mặt của phố hội, thì mỗi người chúng ta cũng nên tự vũ trang cho bản thân một khả năng “tự vệ” một mực, trong đó việc tự bảo kê sức khỏe và dùng những nguyên lý Đông y - bình dân gần cận sẽ cho hiệu quả cao, bình an và ít tốn chi phí cao.
Đối với những hộ công sức có năng lực tài chính thấp, Tây y có vẻ là một cái gì đó khôn cùng xa xỉ, chỉ còn có Đông y - Y khoa dân dã là chọn lựa hợp lý của họ. Trường hợp của anh Trần Văn Minh là một tiêu biểu hoàn cảnh của một xóm công tích nghèo, bệnh tật và cạn tiền…
Xem nhiều hơn:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét